Bờ đá tĩnh lặng

57

BỜ ĐÁ TĨNH LẶNG

(THỨ TƯ LỄ TRO 2024)

Quãng đời trước đó của nó là một cảnh hoàng hôn xạm tím. Bao vết thương phủ đầy thấm đẫm trên tấm thân nó. Nó ngụp lặn, nén sâu vào trong tim mà không một lời than van…

Rồi trong một chiều cô tịch đã gõ vào lòng nó dấu ấn của kí ức thầm kín. Nó bần thần lặng sâu nhìn ra khe suối. Có hòn đá trơ trọi một mình. Bấy giờ, lòng nó đau như dao cứa vào da thịt bởi những hồi ức cứ liên miên ùa về, khiến nó cứ vật lộn không hồi dứt cho đến khi nó giục lòng bình tâm. Ồ không! Chỉ là một khối đá sần sùi mắt thường thấy thôi, cớ sao lại nặng gánh thế? Quả thực, bờ đá ấy thật hiu quạnh, lạnh lẽo và cô đơn. Nhưng phần nào nó đã chạm đến cái hố sâu của vết tích năm xưa và nó chấp nhận như nó là.

Trong bóng dáng của sự cùng khổ đau đáu ấy, nó dìm mình thật sâu trong sự tĩnh lặng để chỉ linh hồn cập bến linh hồn; linh hồn chạm đến Thiên Chúa. Như thế, đã đến lúc con tim khô cứng rung động. Những vết tích hằn sâu trong tim nay hóa thành niềm an ủi hạnh phúc vô ngần. Khoảnh khắc ấy là cảm nghiệm nó được trở về với Lòng Thương Xót Chúa – Đấng yêu thương nó đến vô cùng, vô tận.

Bạn thân mến! Thứ tư lễ Tro mở đầu cho cuộc trở về đích thực trong cái hữu hạn của con người. Là thời gian hồng phúc để nhìn nhận sự thật về bản thân và để chiến đấu với cuộc chiến thiêng liêng, hầu sống tâm tình thống hối ăn năn và cánh tân đời sống theo thánh ý  Chúa muốn.

Hãy nhớ rằng: Đừng sợ phải đối diện với chính mình. Khi xưa Đức Giêsu Kitô Con Thiên Chúa Hằng Sống Đấng luôn tìm kiếm và ưa thích những tâm hồn tan vỡ. Người đã chẳng lui vào bóng tối, nơi sâu thẳm của con người để phá tan mọi khoảng cách và giải thoát ta trong cái chết và phục sinh của Người sao? Hãy trở về, hãy lặng thinh và mở cửa lòng để Chúa chạm vào. Đừng ngại ngần nhưng hãy can đảm lên, bạn nhé.

                                      Maryna, Tập sinh HD.MTG Thủ Đức